Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Gặp Lại Người Cũ

Chương 7



Quả thật có tác dụng, tôi với Lộ Kính cực kỳ hợp nhau, lần nào xong chuyện tôi cũng nhẹ người hẳn.

Cứ mỗi lần bị stress, tôi lại tìm hắn, hôm sau tỉnh dậy là có thể tiếp tục đâm đầu vào thí nghiệm.

Ai mà ngờ, tôi cứ tưởng hai đứa đang yêu nhau, ai ngờ hắn lại coi tôi như chim hoàng yến bị nuôi trong lồng.

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

 

Tôi đây, nghiên cứu sinh tiến sĩ của một trong hai trường đại học top đầu cả nước, vậy mà lại bị hắn xem như tình nhân được bao nuôi?

Vậy có chịu được không?

Không.

Cho nên vừa tốt nghiệp, tôi đá hắn liền.

Còn tiền hắn cho ấy à?

Ai mà không mê tiền?

Đã là hắn tự cho thì sao tôi lại không nhận chứ?

Với cả, tôi cũng có cho lại một món quà không hề nhỏ.

Lúc đó tôi còn chưa biết trong mắt hắn mình là chim hoàng yến, nếu biết rồi thì có cho vàng cũng không tặng cái món lớn vậy đâu.

“Chỉ có vậy thôi á?”

Giang Thải ra chiều thất vọng.

“Không phải cậu bảo hồi hai người còn quen nhau thì——”

“Dừng!” Tôi cắt lời, “Tôi không có tư cách quen anh ta, người ta chỉ xem tôi là người tình nhỏ thôi.”

“Được rồi được rồi, cho tôi hỏi, lúc cậu ở với anh ta, bên cạnh anh ta có ai khác không?”

“Hắn dám chắc?”

Giang Thải nhướng mày.

Tôi hơi xẹp giọng: “Không đời nào… ghê chết đi được.”

 

“Cậu nghĩ kỹ đi, hắn có thể có người khác không?”

Ừm… hình như là không.

Mỗi lần ra ngoài chơi, dù là ở bar hay mấy tụ điểm đông đúc, Lộ Kính đều phớt lờ mọi cô gái đến làm quen, còn nhất quyết bắt tôi ngồi cạnh hắn.

Chứ nếu không phải trí thông minh của tôi bị thí nghiệm làm cho hao mòn, thì tôi đâu có ngu đến nỗi suốt thời gian dài như vậy mà không nhận ra thái độ khác thường của hắn.

“Thấy chưa, hai người có khi nào hiểu lầm nhau thôi. Mà người ta vừa mới tỏ tình cậu đấy.”

Tôi phẩy tay: “Không thể nào. Chính tai tôi nghe hắn nói rồi còn gì.”
Chuyện đó thì không thể cãi lại được.

Huống chi lúc tôi nói chia tay, hắn đồng ý cái rụp, không chút luyến tiếc.

Chưa đầy vài ngày sau đã có tin hắn sắp đính hôn.

Rõ ràng là không có chút tình cảm nào với tôi, xem tôi như công cụ mà thôi.

Còn lời tỏ tình vừa nãy á?

Chắc cũng chỉ là bắt chước mấy tình tiết ngôn tình nào đó hắn mới đọc.

Tôi giải thích hết với Giang Thải, mà cô ấy cũng chẳng còn gì để nói thêm.

15

Vì Lộ Kính cứ nhất quyết không tin bé Nho không phải con tôi sinh cho hắn, nên Giang Thải không chỉ mang theo ảnh gia đình, giấy khai sinh của bé, mà còn dắt cả chồng tới.

Lộ Kính cau mày, nhìn bé Nho đang bám chặt lấy hắn, lại nhìn vợ chồng Giang Thải, cuối cùng quay sang nhìn tôi.

“Tô Anh, em đang lừa tôi đúng không?”

“Hả?”

Người này bị gì vậy trời?

“Tôi cảm thấy tôi với bé Nho có cảm ứng tâm linh, tôi cảm nhận được trong người bé có dòng máu của tôi. 

Không thì em giải thích sao chuyện con bé chẳng giống hai vợ chồng họ chút nào?”

Tôi, Giang Thải và chồng cô ấy đều cạn lời.

“Tổng giám đốc Lộ, anh còn cần tụi tôi chứng minh kiểu gì nữa?”

Vài giây sau, chúng tôi gọi luôn cho mẹ chồng của Giang Thải – bà nội của bé.

Chuẩn không cần chỉnh, bé Nho giống bà nội như đúc.

Cúp máy xong, Lộ Kính lặng lẽ giao bé Nho lại cho Giang Thải.

Nhưng bé vẫn bám lấy hắn không buông, thế là chẳng còn cách nào, hắn lại tiếp tục chăm bé thêm cả buổi sáng.

Đến khi bé Nho ngủ say, Lộ Kính bước ra ngoài: “Nhà tôi đang muốn sắp xếp xem mắt cho tôi, em có muốn lấy tôi không? Tôi nghĩ tụi mình hợp kiểu cưới trước yêu sau đấy.”

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

 

Đấy, cái kiểu cưới trước yêu sau của anh vẫn chưa chịu quên.

Tôi mặc kệ hắn, đi làm luôn.

Chuột bạch trong phòng thí nghiệm còn đang đợi tôi mổ đây này.

16

Tối về đến nhà thì Lộ Kính đã không còn ở đó nữa.

Trong suốt một tháng sau đó, hắn cũng không quay lại.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cũng có chút trống trải.

Cuộc sống thực tế mà, đâu thể nào giống truyện, cứ thế tiến về phía kết thúc có hậu.

Tôi với Lộ Kính vốn dĩ cách biệt một trời một vực.

 

Như hai đường thẳng, từng cắt nhau trong khoảnh khắc, rồi càng lúc càng xa. 

(Còn tiếp)


Bình luận