Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Gặp Lại Người Cũ

Chương 9



Anh ‘phục vụ’ em hai năm trời, làm tình nhân không danh phận hai năm liền.

Không ngờ cuối cùng em vẫn không yêu anh?

Món quà ý nghĩa nhất cho người thân yêu

 

“Đồ con gái tệ bạc, vừa mặc lại quần áo là quay ngoắt, không thèm nhận người.

“Anh thì có điểm nào không xứng với em?”

“Khoan,” tôi cắt ngang mấy lời đầy oán khí của hắn, “Anh làm tình nhân của tôi hai năm á?”

“Không phải à? Sao, giờ đến cả hai năm đó em cũng không muốn thừa nhận? Anh chiều em tới tận mây xanh, không ngờ em còn—”

“Khoan đã, chẳng phải là anh coi tôi như chim hoàng yến à?”

“Đúng vậy, anh nuôi em như bảo bối, em muốn gì anh cũng cho, anh còn chưa cưng chiều đủ sao?”

Giọng hắn nghe như có chút ấm ức.

“Cái khái niệm chim hoàng yến của anh là như vậy á?”

“Chứ không thì sao?

Chim hoàng yến chẳng phải là nuôi trong lòng bàn tay, là báu vật à?”

Tôi bèn giải thích cho hắn nghe định nghĩa phổ biến về “chim hoàng yến”.

Lộ Kính nghe xong liền nhảy dựng lên:

“Anh đối với em tốt như vậy, lần nào em tìm đến anh cũng nói đang bận, nhưng mỗi lần như vậy anh đều bỏ hết việc để chạy đến.

Vậy mà em lại nghĩ anh xem em là tình nhân?

Có ông nào là ‘kim chủ’ mà ngày ngày ngóng điện thoại của tình nhân?

Có tình nhân nào sau khi lên xe lại quay đầu bỏ đi không thèm ngoảnh lại?

“Từ đầu đến cuối, người đứng nhìn em rời đi, chờ em quay về, luôn là anh đó!”

Nghĩ kỹ lại… đúng là như vậy thật.

Lúc đó tôi bận, áp lực căng thẳng, mỗi khi cần giải tỏa mới tìm đến Lộ Kính.

 

Giải tỏa xong là tôi lại quay về với phòng thí nghiệm, không một lần ngoái đầu.

“Còn nữa! Em lưu tên anh trong danh bạ là… bạn chịch?!”

Tôi… năm đó vì nghĩ hắn xem mình là chim hoàng yến nên tức giận đổi tên như vậy, không ngờ hắn lại thấy được.

Không lạ gì chuyện hắn lại nghĩ mình là tình nhân.

“Ờm——”

“Giờ thì sao? Chuyện cũng đã tới nước này rồi, em tính làm gì?”

“Kết hôn! Em còn định làm gì nữa?!”

19

Từ lúc chắc chắn sẽ cưới, Lộ Kính bắt đầu lảm nhảm mấy chuyện trời ơi đất hỡi.

“Giờ không phải là giai đoạn nữ phụ độc ác xuất hiện phá hoại tình cảm à? Năm đó cũng tại Bạch Giai Giai dụ em nghe lén anh nói câu ‘coi em là chim hoàng yến’, cũng là cô ta bảo anh chim hoàng yến là báu vật trong lòng. Chắc chắn cô ta là nữ phụ độc ác!”

Tuy không muốn thừa nhận, nhưng tôi cũng thấy vậy.

Xong đời, tôi cũng bị Lộ Kính dắt đi lạc rồi.

Hắn còn đưa cho tôi vài quyển tiểu thuyết ngôn tình — toàn mấy thể loại kiểu “gương vỡ lại lành”, “nữ chính bỏ trốn khi mang thai”.

Cũng chẳng trách Lộ Kính tự nhập vai sâu đến thế.

Tình tiết tuy không giống hoàn toàn, nhưng cũng đủ để khiến người ta tưởng tượng.

Đặc biệt là bây giờ, mẹ của Lộ Kính đang ngồi đối diện tôi, bên cạnh còn có Bạch Giai Giai.

“Cô Tô…” 

“Tôi biết rồi, không phải định kêu tôi rời khỏi Lộ Kính à? Nói đi, định trả tôi bao nhiêu tiền?”

“Không phải—”

“Sao? Một xu cũng không cho? Vậy là ý gì? Lộ Kính nhà bà không đáng một đồng à? Bà không theo đúng kịch bản gì cả, ít ra cũng phải ra tay vài ba trăm triệu chứ?”

“Tôi—”

Còn chưa kịp nói xong, chuông gió ngoài cửa đã vang lên, Lộ Kính bước vào.

“Mẹ? Mẹ làm gì ở đây?”

Chuẩn rồi, tôi chính là người gọi hắn tới.

Vừa nghe Bạch Giai Giai liên lạc là tôi gọi ngay cho Lộ Kính.

Tôi với hắn liếc nhau một cái, tôi khẽ hỏi: “Nữ phụ độc ác?”

Hắn gật đầu.

“Tới lượt mẹ độc ác?”

Tôi lại gật.

“Mẹ, mẹ—”

“Cái gì mà mẹ độc ác!”

Mẹ Lộ Kính đột nhiên đứng bật dậy: “Tôi còn chưa làm gì mà mấy đứa đã dán nhãn tôi là mẹ chồng ác độc?”

Lộ Kính nhìn từ mẹ sang Bạch Giai Giai, rồi lại nắm tay tôi: “Mẹ cho cô ấy bao nhiêu tiền rồi?”

Nhắc đến chuyện đó, tôi mím môi: “Trong mắt mẹ anh, hình như anh không đáng giá lắm đâu, mẹ anh không cho tôi đồng nào cả.”

Khóe miệng Lộ Kính co giật, quay sang nhìn mẹ với vẻ nghi ngờ: “Mẹ? Con không xứng để mẹ cho vợ con ít tiền à?”

“Cái gì mà với cái gì! Mẹ không có—”

“Bác gái không cho thì cháu cho!” Bạch Giai Giai đứng bật dậy, hếch mũi lên trời nhìn tôi, “Chỉ cần cô rời xa anh Kính, tôi cho cô năm trăm triệu!”

“Chỉ có năm trăm triệu?”

Ít dữ vậy?

Nữ phụ độc ác nhà ai mà keo kiệt dữ vậy chứ?

 

“Vậy tôi thêm năm chục triệu nữa!”

Tôi và Lộ Kính nhìn nhau, cả hai đều im lặng đầy khó hiểu.

“Cô thấy ít hả?”

Lộ Kính gật đầu: “Năm trăm triệu, tôi kiếm chưa đầy một phút.”

“Tiền chia tay tôi đưa cô ấy trước kia, giờ mỗi tháng đầu tư cũng lãi cỡ năm trăm triệu rồi.”

 

“Tính ra nếu muốn tôi suy nghĩ thì phải nâng giá thêm chút, ví dụ như… năm cái mục tiêu nhỏ chẳng hạn?” 

(Còn tiếp)


Bình luận